• Trang Chủ
  • Người nghiên cứu nhiều Pháp Hộ-Niệm khác nhau thường bị mông lung, không có định hướng thẳng về Tây-Phương Cực-Lạc. Đúng không chư vị? (14)

Người nghiên cứu nhiều Pháp Hộ-Niệm khác nhau thường bị mông lung, không có định hướng thẳng về Tây-Phương Cực-Lạc. Đúng không chư vị? (14)

Share on facebook
Share on twitter

Người nghiên cứu nhiều Pháp Hộ-Niệm khác nhau thường bị mông lung, không có định hướng thẳng về Tây-Phương Cực-Lạc.

Đúng không chư vị? – (Đúng). Khi nghiên cứu nhiều quá, thì tâm ý sẽ mông lung. Lấy gia đình Phi ra làm ví dụ, giả như gia đình này nghiên cứu đủ pháp: Mật, Hiển, Thiền, Tịnh… đều nghiên cứu hết, thì chắc rằng cuối cùng sẽ ứng dụng đủ cách, không có cách nào thuần thục, thì làm sao cứu được bà Cụ Trần Thị Não này? Trước khi bà Cụ ra đi có hiện tượng oán thân trái chủ báo hại đến trợn mắt lên, một trạng thái kinh hoàng! Hình ảnh đó Phi có chụp lại và đưa cho Diệu Âm xem. Gia đình có nhờ Diệu Âm khai thị, và thật may mắn cho bà Cụ, sau khi khuyến tấn thì bà Cụ dịu lại, hiền lại… Người ta báo rằng sau đó bà Cụ nằm im, không nói, không giãy dụa nữa, và bắt đầu niệm Phật… Rõ ràng, bà Cụ này đúng là có duyên, thật sự có duyên. Chư vị thấy đó, Diệu Âm không nghiên cứu nhiều, không nói lý đạo gì cả, chỉ thành tâm điều giải và khuyến tấn cho Cụ yên tâm thôi. Nếu nghiên cứu nhiều quá, thì không đi thẳng vào trọng tâm của Pháp Hộ-Niệm vãng sanh, không thành tâm điều giải thì khó mà giúp cho một người vượt qua những chướng nạn đó để vãng sanh Tây-Phương Cực-Lạc được.

Hôm qua, mình đưa ra một ví dụ, một người nghiên cứu về Pháp Hộ-Niệm thân-trung-ấm. Nếu dẫn dắt đi vào những cảnh giới thân-trung-ấm thì nhất định bà Cụ này trở ngại liền, tại vì bà Cụ đang đối diện với những cảnh hãi hùng, mà còn nói lên cảnh giới hãi hùng nữa thì nhất định tiêu rồi!…

Pháp Hộ-Niệm của Tịnh-Độ-Tông rất đơn giản, ta phải đem sự đơn giản đó mà khuyến tấn bà Cụ:

– Cụ ơi! Tất cả mọi cảnh giới đang hiện ra chỉ là giả huyễn, Cụ buông đi, bỏ đi, không thèm để ý tới… Không lo! Không sợ! Không buồn! Không để ý tới làm chi nhé. Cứ nhiếp tâm lại, nhìn tấm hình A-Di-Đà Phât, niệm A-Di-Đà Phật cầu vãng sanh là được.

Rõ ràng, ta đang gỡ rối cho bà Cụ từ chỗ hoang mang thấy đủ điều bây giờ còn lại chỉ có hai vấn đề: Một là A-Di-Đà Phật, hai là những hiện tượng khác. Hiện tượng gì khác là giả, là huyễn, là mộng… hãy bỏ đi, hãy quên đi. Chỉ một lòng chờ A-Di Đà Phật đến thì theo Ngài vãng sanh. Nếu sơ ý chúng ta dẫn dắt vào những cảnh giới trong thân-trung-ấm: À!… Đi qua cảnh quỷ này… Đi qua cảnh địa ngục nọ… Đi qua cảnh súc sanh kia… Đi qua hết cảnh này đến cảnh nọ thì tiêu rồi, còn cách nào nữa để thoát nạn khi bà Cụ cứ tiếp tục chìm trong những hiện tượng hãi hùng đó.

Nói thẳng rằng, người bình thường như thế này mà rơi vào trong đó còn khó gỡ ra, huống chi là người đang bị khủng hoảng trong cơn bệnh yếu. Điều này quá rõ ràng rồi phải không?

Chính vì thế, khi biết được bà Cụ bị nạn như vậy, lúc đó đã vào nửa đêm, qua điện thoại thôi mà Diệu Âm nói rất lớn, rất mạnh, để cho bà Cụ tỉnh lại, vững tâm lại, không còn sợ nữa. Diệu Âm khuyên bà Cụ hãy mở mắt ra, nhìn những người đang hộ niệm bên cạnh mình, con cháu đang cầm tay mình bảo vệ cho mình mà yên tâm đi. Tất cả những điều gì làm mình sợ hãi chỉ là ác mộng mà thôi, không có gì trở ngại, đừng nên lo sợ nữa… Củng cố tinh thần thì tự nhiên bà Cụ tỉnh ra, hiền lại, ánh mắt trong xanh… và bắt đầu niệm Phật.

Chư vị thấy đó, trải qua một cuộc hộ niệm, chúng ta có thêm một kinh nghiệm. Tất cả những kinh nghiệm này đều nằm sẵn trong Pháp Hộ-Niệm hết. Diệu Âm cứ lấy những qui tắc trong Pháp Hộ-Niệm ra mà hướng dẫn cho nhau, quần đi quần lại cũng bấy nhiêu đó thôi chứ không có gì khác hơn. Nếu cứ lang thang những lý cao luận diệu thì lời không mạnh, ý không chuẩn… thì khó có thể hóa gỡ được chướng ngại của người bệnh. Hóa gỡ không được thì nhất định người đó bị nạn..

Chúng ta nên nhớ rằng, vãng sanh Tây-Phương Cực-Lạc không phải là phá nghiệp, đoạn nghiệp, diệt nghiệp để vãng sanh, mà được vãng sanh là nhờ sự ủng hộ làm cho tinh thần người bệnh vững lên, niềm tin kiên cường hơn, ý chí vãng sanh tha thiết hơn. Nhờ tâm lực mạnh mẽ đó mà họ vượt qua các cảnh giới của nghiệp chướng, của oán thân trái chủ chướng, và họ theo cái nguyện lực mạnh mẽ đó mà được vãng sanh.

Xin chư vị hãy nắm vững lý đạo này để khi chính mình nằm xuống, mình không còn bị phân tâm đối với những cảnh giới gì đến với mình. Ma quỷ đến, mình không sợ!… Bồ-Tát nào đến, mình cứ tự nhiên!… Đừng tham chấp bất cứ cảnh giới gì khác nhé. Nếu tâm ý vững vàng như vậy, thì bất cứ một người nào đến nhắc nhở: “Cụ ơi!… Cụ niệm Phật đi. Tất cả những cảnh giới nào khác hiện ra, đừng bao giờ để ý tới nhé…”, tự nhiên trở thành một lời khai thị sắc bén. Mình đã huân tu chuyện này rồi, vừa nghe có người nhắc nhở, làm ta giựt mình tỉnh ngộ, định lại tinh thần, chủ động niệm Phật không còn hoang mang nữa, bao nhiêu chướng ngại tự nhiên giải tỏa, trả lại trạng thái an lành cho mình niệm Phật.

Vậy thì, nếu chư vị muốn vãng sanh về Tây-Phương Cực-Lạc, thì đừng nên tham cầu học hỏi nhiều thứ quá, cũng đừng nên sơ ý mà quên nghiên cứu kỹ Pháp Hộ-Niệm vãng sanh. Hi vọng khi trải qua khóa trình này, chư vị có thể nắm biết vững vàng phương pháp cứu người vãng sanh này vậy.

Nghiên cứu nhiều Pháp Hộ-Niệm khác nhau, thường tâm hồn bị chao đảo, phân vân, do dự, không có định tâm sẵn về Tây-Phương Cực-Lạc. Đúng đấy. Đến lúc lâm chung chúng ta đối diện với những cảnh hãi hùng, bệnh khổ, oán thân trái chủ… Xin thưa với chư vị, nếu chúng ta không thể tự chủ được, tâm hồn sẽ tán loạn, thôi đành chịu thua, không cách nào có thể cứu vãng được.

Để Hiểu Thấu Hành Đúng Pháp Hộ-Niệm

(Tọa đàm 14)

 

Lão Cư Sĩ Diệu Âm Minh-Trị giảng lần thứ 2

Tại Niệm Phật Đường A-Di-Đà Brisbane Úc Châu (2017-2018)

 

Mong tất cả chư vị cùng hiểu thấu vấn đề và nhận thức ra rằng, pháp Niệm-Phật thật sự thù thắng, rất hợp với chúng sanh trong thời mạt pháp này. Còn điểm mạnh của pháp Hộ-Niệm là hướng dẫn chúng ta thực hiện pháp Niệm-Phật một cách đầy đủ, cụ thể, chính xác và kịp thời hóa giải những ách nạn, vượt qua chướng ngại để đi về Tây-Phương Cực-Lạc. Xin chư vị cố gắng giữ thật chặt cơ duyên này để vãng sanh thành tựu đạo quả.

– Cư Sĩ Diệu Âm Minh Trị –