• Trang Chủ
  • 60. Bản Thân Luôn Thấy Chán Nản, Cô Đơn Khi Không Tìm Được Nhóm Niệm Phật Cùng Chung Chí Hướng Với Mình?

60. Bản Thân Luôn Thấy Chán Nản, Cô Đơn Khi Không Tìm Được Nhóm Niệm Phật Cùng Chung Chí Hướng Với Mình?

Share on facebook
Share on twitter

TÙY DUYÊN MÀ NIỆM PHẬT

Hỏi 2: Dạo này con đang bị kẹt vào một cái gì đó, hy vọng cư sĩ giúp con, con cảm thấy chán nản với tất cả, chỉ có sự an lạc lúc niệm Phật hoặc nghe giảng kinh mà thôi. Trong khi con vẫn phải sống, phải có sự giao tiếp với mọi người, nhưng con không còn hứng thú để trò chuyện như trước đây nữa, vì mọi việc nó quá rõ ràng là giả tạm. Nhưng con lại cảm thấy rất cô đơn, nên cứ muốn tìm cho ra nhóm niệm Phật, để có một mục đích chung là giúp mình và giúp người niệm Phật, thành Phật.

Trả lời 2:

Tất cả đều có nhân duyên, cháu cố gắng giữ bình tĩnh mới tốt.

Cháu đang muốn niệm Phật, nhưng cơ duyên kết hợp nhóm để niệm Phật chưa được…! Mình thì nóng lòng muốn tu hành, nhưng những người bên cạnh thì không biết tu hành, cứ làm ngơ, không màn gì tới chuyện sanh tử vô thường. Cũng đôi lúc, có người tu hành nhưng mập mờ không biết đường nào luân hồi, đường nào để thoát nạn! … Có lẽ chính vì thế mà Kim Bình mới thấy buồn lo, chán nản chăng? Trạng thái này đến với KB lâu ngày mới sanh ra cái cảm giác “hình như có vấn đề gì đó” đang đè nặng lên tâm tư của mình, hình như “có cái gì kẹt trong tâm”!…

Thật ra, không có gì cả đâu. Hãy vui vẻ lên, liệng tất cả những cái kẹt đó ra đi. Nó chẳng qua là điều mình muốn thực hiện mà chưa thực hiện được, không biết làm sao thực hiện, không ai hỗ trợ mình thực hiện, tự nghĩ tại sao mình lại vô phước như vậy!… những suy nghĩ này nó cứ lẩn quẩn trong tâm thành ra kém vui đó thôi.

Thôi thì, được hay chưa cứ để tùy duyên. Tìm đạo tràng niệm Phật được hay chưa cũng chẳng quan trọng nữa. Hãy an nhiên niệm Phật trong hoàn cảnh thực tế của chính mình. Đây mới là điều hay, chứ khi có nhóm niệm Phật rồi mà tâm mình chưa thực lòng muốn niệm Phật, thì cũng chưa chắc đã tốt!

Biết tất cả là giả tạm thì bây giờ hãy coi cái Niệm-Phật-Đường cũng giả tạm luôn.. Tất cả đều giả tạm thì hãy quay về chính tâm mình để nương dựa.

Nghĩa là, hãy lấy TRỰC TÂM cuả mình làm đạo tràng. Trực tâm chính là cái gì của chính mình đang có.

Mình muốn niệm Phật, thì “Niệm-Phật” là trực tâm. Mình muốn được vãng sanh, thì “Tâm Nguyện Vãng Sanh” là trực tâm. Nơi mình chưa có đạo tràng niệm Phật, thì mình niệm mãi trong tâm, “Niệm-Trong-Tâm” là trực tâm… Biết sử dụng trực tâm thì vui biết mấy.

Đừng dùng sự chán nản, cô đơn, buồn bã, lo âu, hiếu kỳ… làm trực tâm nghen. Lấy những thứ đó làm trực tâm thì sai lệch lắm đó!

Những cảm giác như: cô đơn, chán đời, lo âu, buồn bã, v.v… thực ra cũng chỉ là huyễn mộng, không thực! Nếu thấy rằng tất cả đều huyễn mộng, thì ngay cái cảm giác huyễn mộng, cái thấy huyễn mộng, cái mình cho là huyễn mộng… cũng là huyễn mộng luôn.

Vậy thì, hãy liệng tất cả thứ đó xuống đi. Đây chính là “Giác Ngộ”. Giác ngộ thì an nhiên thanh tịnh vậy.

Phật thị môn trung, hữu cầu tất ứng. Cứ giữ tâm nguyện chân thành tu hành, niệm Phật, thì tự nhiêm một ngày nào đó sẽ có cơ duyên cho Kinh Bình vẹn tròn ý nguyện.

Mong tất cả chư vị cùng hiểu thấu vấn đề và nhận thức ra rằng, pháp Niệm-Phật thật sự thù thắng, rất hợp với chúng sanh trong thời mạt pháp này. Còn điểm mạnh của pháp Hộ-Niệm là hướng dẫn chúng ta thực hiện pháp Niệm-Phật một cách đầy đủ, cụ thể, chính xác và kịp thời hóa giải những ách nạn, vượt qua chướng ngại để đi về Tây-Phương Cực-Lạc. Xin chư vị cố gắng giữ thật chặt cơ duyên này để vãng sanh thành tựu đạo quả.

– Cư Sĩ Diệu Âm Minh Trị –