Súc Sanh Có được Vãng Sanh Không?
Hỏi:
Súc sinh có được Vãng Sanh không? Hộ Niệm cho súc sanh có được không?
Trả lời:
Trong kinh Vô lượng thọ, Phật A-Di-Đà có phát lời thệ rằng:
“Tất cả chúng sanh, cho đến những kẻ ở trong cõi Diêm-ma-la (tức là địa ngục) trong ba đường ác, sanh về nước Ta, thọ giáo pháp của Ta, ắt Thành Vô-Thượng Chánh-Đẳng Chánh-Giác, chẳng đọa vào tam ác đạo nữa. (Nguyện 1 và 2)”
Như vậy, súc sinh nếu biết Niệm Phật cầu Vãng Sanh cũng được Vãng Sanh. Chỉ có vấn đề khó khăn là liệu chúng có cơ duyên ngộ ra được đạo lý, Niệm Phật cầu Vãng Sanh hay không mà thôi.
Nuôi con vật trong nhà, nếu ta tập cho chúng Niệm Phật, thường xuyên hồi hướng công đức cho chúng, thường đến vuốt ve, tâm sự, khuyên giải, tập cho chúng Niệm Phật, cầu cho chúng được Vãng Sanh… nhiều con vật có linh ứng tốt, chúng cũng hiểu được ý của mình và Niệm Phật theo. Nếu được vậy thì mình cũng có thể cứu độ được chúng nó.
Ví dụ, con chuột lắt của Ngài Hạ Liên Cư đã Vãng Sanh cùng ngày với Ngài, nó được Ngài nuôi và mỗi ngày đều theo Ngài đi kinh hành Niệm Phật. Khi Cụ đứng Vãng Sanh, thì trong ngày đó, nó cũng đứng Vãng Sanh luôn.
Cho nên, khi con vật chết, chúng ta nên Niệm Phật cho chúng, khai thị cho chúng, cầu nguyện cho chúng được Vãng Sanh về Tây-phương. Đây là điều nên làm. Thành tâm làm, rất tốt. Còn chúng được Vãng Sanh hay không thì không ai dám quả quyết.
Hễ nó có linh cảm tốt, chúng biết niệm theo, cầu Vãng Sanh thì cũng có thể Vãng Sanh. Còn tâm trí chúng vẫn mê muội, thì Hộ Niệm sẽ kết thêm chủng tử Phật cho chúng, cầu cho tương lai được duyên lành với Phật pháp, thế thôi.
Ngay cả việc Hộ Niệm cho một người, đâu phải ai đuợc Hộ Niệm cũng được Vãng Sanh đâu! Chỉ người nào tin tưởng, tha thiết phát nguyện, và niệm hồng danh A-Di-Đà Phật mới được, còn người không tin tưởng, không chịu niệm, hoặc có niệm mà không muốn về Cực-lạc thì cũng đành chịu thua!
Phật không độ kẻ vô duyên! Vô lượng vô biên chúng sanh chết bị rơi vào các cảnh giới đọa lạc, chư Phật biết vậy nhưng cũng không thể cứu được, vì họ không có duyên với Phật. Họ chống báng, bài xích, làm điều ngược lại với Phật pháp… Họ là hạng chúng sanh vô duyên với Phật vậy.
Hải Sơn muốn cứu con chó thì hãy thành tâm hồi hướng công đức cho nó, thành tâm đem hết tình thương mà khuyên giải nhiều lần, cầu mong cho nó được thoát nạn súc sanh, sanh thẳng về cõi Tịnh-độ có lẽ hay hơn cầu sanh làm người. Cứ làm vậy, được hay không, sanh về đâu… thì còn phải tùy duyên của nó.
Phật dạy, tất cả chúng sanh đều có Linh tánh, hữu tình thì có Phật-Tánh, vô tình thì có Pháp-Tánh. Phật-Tánh hay Pháp-Tánh đều là Tánh-Linh.
Có Tánh-Linh thì có thể giác ngộ. HT Tịnh Không giảng, hữu tình thì có thể tự giác ngộ. Vô tình thì nương theo sự giác ngộ của hữu tình mà được giác ngộ theo.
Trong kinh Hoa-Nghiêm Phật nói, Y-Báo nương theo Chánh-Báo mà chuyển. Cháu hàng ngày đem tâm thương yêu, cứu độ… mà nói chuyện, khuyên giải con chó, thì cháu là Chánh-Báo, con chó là Y-Báo. Tâm cháu phải thành khẩn thì mới mong được cảm ứng. Hãy cố gắng thử coi. Chắc chắn còn nhiều thử thách trong việc cứu độ này!
Hỏi:
Nếu một người bị đọa (Địa ngục), phát tâm sám hối hay thực hành Bát Nhã Tâm Kinh, “không chẳng khác sắc, sắc chẳng khác không”, nghĩa là lúc nào cũng quán tưởng những hình ảnh mà mình đang chứng kiến là không có thực, vậy thì địa ngục có biến mất không?
Trả lời:
Quán tưởng được vậy thì hay quá! Nhưng liệu có quán tưởng được không? Người hạ ngu phàm phu thường hay quán tưởng bậy bạ, quán lạc đường nhiều lắm! Do đó, nói thì hay lắm, nhưng làm không được. Vậy thì nên cẩn thận mới tốt.
Chư Tổ sư khuyên chúng sanh trong đời này đừng nên dụng công theo các pháp quán tưởng, dù rằng pháp quán tưởng được Phật nói trong kinh điển. Vì sao vậy? Thật ra, những pháp quán này chỉ dành cho hàng Bồ-tát, hàng thượng căn thượng trí hành mà thôi, không phải dành cho hàng chúng sanh hạ ngu trong thời mạt pháp này đâu!
Quán tưởng chưa sâu bằng “Chiếu Kiến”. Chiếu Kiến mới thật sự thấy sự thật Chơn Tánh của pháp giới, của vũ trụ nhân sanh. Đây là điều ngoài giới hạn hiểu biết của chú rồi!
Tốt nhất, hãy mau mau thật thà Niệm Phật, cầu Phật gia trì để cuối đời Vãng Sanh. Vãng Sanh xong mới có tư cách luận bàn đến những huyền nghĩa này. Còn bây giờ, chúng ta nói đến chẳng qua là sự phiếm luận. Hay nói rõ hơn, chỉ là “Tà tri tà kiến”. Không tốt!
Hỏi:
Trong một cuốn sách khác con đọc, cũng có nói rằng chính Diêm Vương và các vị Chủ ngục cũng bị hành hạ ba lần một ngày? Có phải tại vì họ hành hạ những người bị đọa quá khắc nghiệt mà phải chịu đựng như vậy, hay chính họ phải trả nghiệp của họ?…
Trả lời:
Chú chỉ chuyên Niệm Phật. Niệm Phật rất cần nhất tâm. Muốn nhất tâm thì không được tham việc nghiên cứu sâu rộng, vì càng nghiên cứu rộng thì càng loạn tâm, càng gặp nhiều chướng nạn, chắc chắc là điều không tốt cho người muốn Niệm Phật cầu Vãng Sanh!
Chính vì thế mà kiến thức của chú kém lắm! Ngay cả điều cháu đưa ra này chính chú chưa biết đến, cho nên không dám bàn thêm!
Nếu cháu muốn thì hãy tự điều tra thêm cho rõ, xem thử từ trong kinh nào? Có huyền nghĩa nào khác không?…
Còn nếu muốn nhất tâm Niệm Phật thì những kiến thức này tạm thời bỏ qua đi mới tốt. Tìm hiểu nhiều quá để mất Vãng Sanh, thì lo chuyện Vãng Sanh thoát vòng sanh tử, há không hay hơn sao?…
Ngài Tịnh Không thường nói, Pháp Phật cũng phải buông xuống để đi thành Phật, hà huống không phải là pháp Phật. Đây chính là lời Phật dạy trong kinh Kim-Cang. Người biết đường thành Phật thì hãy buông hết mấy thứ lủng củng xuống để được nhẹ nhàng đi làm Phật, chứ đèo bồng làm chi các gánh “Pháp” đó cho nặng. Phật dạy, “Qua sông liệng bè”. Người biết Tín-Nguyện-Hạnh là người một đời này qua sông đó, đừng mang đủ thứ trên vai nữa mà trì trệ đường giải thoát.
Các vị Quỷ Vương ở dưới địa ngục đều là Bồ-tát thị hiện, điều này có nói trong kinh. Chuyện hành hình ở địa ngục thực ra cũng không phải ai hành hình mình đâu. Chính cái cảnh giới từ chính trong tâm của họ hiển hiện mà hành hình họ đó.
Chính vì vậy mà Bồ-tát xuống địa ngục để cứu vớt chúng sanh cũng khó khăn mới cứu được. Vì tất cả đều phát xuất từ trong tâm của họ mà ra. Phật Bồ-tát chỉ khuyên chúng sanh bỏ ác làm thiện, Niệm Phật thoát nạn. Tự họ phải cứu họ. Người nào nghe lời khuyên, cải đổi tâm tánh thì thoát địa ngục, người nào cố chấp không nghe theo, cứ để tâm hận thù, ganh tỵ, đố kỵ thì sẽ tiếp tục chịu hành hình từ kiếp này sang kiếp khác.
Tất cả các quỷ sứ, hình phạt, địa ngục… đều chiêu cảm từ trong tâm hiện ra. Các Ngài “Quỷ Sứ”, nếu có hiển hiện, thì họ chỉ là những người chấp pháp, chứ không phải là người hành hạ chúng sanh.
Giống như người thường nằm ác mộng, có người bị ác mộng ghê rợn từng đêm, từng đêm, mỗi đêm càng nặng hơn. Họ sống tại dương gian này mà đau khổ có khác gì trong địa ngục. Trong ác mộng họ thấy có người chém, đâm, bóp cổ, hành hạ họ đủ cách… Nhưng thật ra có ai hành hạ họ đâu?
Vì lâm vào cảnh giới này mà nhiều người phải điên loạn luôn, phải tự tử… Tất cả đều là giả huyễn hết. Nhưng chính họ bị vướng vào đó, họ thấy có thực, rõ ràng. Nhất định không thể chối bỏ được!
Nếu chính họ ngộ ra, đó chỉ là giả huyễn, thì tự nhiên hết.
Lý đạo là vậy, nhưng giải quyết vấn đề không phải dễ! “Quán Tưởng” được sự việc đều hão huyền không phải là khả năng của người phàm phu. Nghĩa là, có quán gì quán cũng mù mịt. Có tưởng gì tưởng vẫn bị hành hình. Nói rõ hơn, khó thể thoát nạn!
Cách tốt nhất là Niệm Phật. Niệm Phật thì khỏi niệm Ma, khỏi niệm Quỷ, khỏi bị sợ hãi, khỏi bị kinh hoàng, nghĩa là thoát khỏi các cảnh khổ đó. Niệm Phật thì được chư Thiên Long Hộ Pháp bảo vệ, chư Bồ-tát gia trì, được Phật gia trì, tự nhiên tâm hồn sẽ an tịnh. Tâman tịnh sẽ hưởng cảnh giới an tịnh.
Chúc cháu thành tâm Niệm Phật, thường xuyên Niệm Phật. Cứ Niệm Phật tự nhiên tâm sẽ sáng, gọi là Minh Tâm mà Kiến Tánh vậy.
(Chứ chú không chúc cháu nghiên cứu nhiều).
A-Di-Đà Phật.
Diệu Âm
(28/04/2009)